TS Phúc Châu Trường Khánh Đại An

Personal Information

Danh Tánh
TS Phúc Châu Trường Khánh Đại An
Gender ♂️ Male

Hành Trạng

Additional Info

Thiền Sư Đại An
Pháp tự đời thứ ba của Nam Nhạc Hoài Nhượng
Pháp tự của Bách Trượng Hoài Hải.
Thiền sư Đại An ở Phước Châu, họ Trần là người châu này. Thuở nhỏ sư thụ nghiệp tại núi Hoàng Bá, tu tập luật thừa, thường tự niệm rằng: Ta tuy cần khổ, nhưng chưa được nghe lý huyền cực, bèn một gậy du phương, định đến Hồng Tỉnh, lộ ra Thượng Nguyên, gặp một ông lão nói với sư rằng:
- Sư tới Nam Xương sẽ có chỗ đắc.
Sư đến chỗ thiền sư Bách Trượng, lễ bái xong hỏi:
- Kẻ học này hy vọng cầu nhận thức Phật, vậy thế nào mới là Phật ?
Bách Trượng đáp:
- Đúng là đang cưỡi bò mà tìm con bò.
Sư hỏi:
- Sau khi nhận thức được Phật rồi thì thế nào ?
Bách Trượng đáp:
- Như người cưỡi bò về đến nhà.
Sư lại hỏi:
- Không biết sau đó thì hộ trì, củng cố thế nào ?
Bách Trượng đáp:
- Giống như người chăn bò, tay cầm roi trông bò, không cho nó giẫm đạp ruộng mạ nhà người.
Sư từ đó lãnh hội chỉ ý, không còn lặn lội khắp nơi tìm cầu.

*

Sư tham gia cùng thiền sư Linh Hựu xây dựng Qui Sơn. Sư cày sâu, cuốc bẳm trợ đạo. Đến khi thiền sư Linh Hựu qui tịch, chúng thỉnh sư nối bước trụ trì.
Sư thượng đường nói:
- Tất cả các vị đến chỗ An này để cầu cái gì ? Nếu muốn làm Phật thì các vị chính là Phật, thế mà lại đi từng nhà xớn xơ xớn xác như bầy nai khát nước chạy theo sóng nắng, biết bao giờ mới tương ưng đây ?
Các vị muốn làm Phật, chỉ cần đừng có cái tâm bất tịnh, dơ bẩn, ác giác, vọng tưởng, phan duyên, điên đảo của phần lớn chúng sanh, tức là phải có cái sơ tâm chánh giác. Phật làm sao hướng về nơi nào mà tìm được.
Do đó mà An này ở tại núi Qui 30 năm, ăn cơm núi Qui, tiêu tiểu núi Qui, không học Thiền núi Qui, chỉ chăn một con bò tơ, nếu nó đi lạc vào cỏ rậm thì lôi kéo ra. Nếu giẫm đạp mạ lúa của người thì quất roi điều phục nó. Từ lâu thương thay nhận ngôn ngữ của người, như giờ đây biến thành một con bò trắng lộ địa, thường ở trước mặt, suốt ngày lồ lộ, đánh đuổi cũng không chịu đi. Các vị ai cũng có kho báu vô giá, từ cửa mắt phóng quang, chiếu khắp sơn hà, đại địa, từ cửa tai phóng quang, nghe rõ mọi âm thanh tốt xấu, sáu cửa ngày đêm thường phóng quang, cũng còn gọi là phóng quang tam-muội. Các vị không biết nhận ảnh trong thân tứ đại, trong ngoài phù trì, không cho nghiêng ngả, như người gánh nặng đi qua cầu một cây, không được sẩy chân. Mà vật gì nhiệm trì đây để được như vậy. Nếu các vị tìm kiếm tơ tóc thôi thì cũng không thấy được. Cho nên Hòa thượng Chí Công mới nói:
Nội ngoại truy tầm mịch tổng vô
Cảnh thượng thi vi hồn đại hữu.
Tạm dịch:
Trong ngoài tìm kiếm rốt cũng không
Trên cảnh thiết thi toàn có cả.

*

Tăng hỏi:
- Mọi thứ thi vi đều là dụng của Pháp thân, thế nào là Pháp thân ?
Sư nói:
- Tất cả thi vi đều là dụng của Pháp thân.
Tăng hỏi:
- Rời xa năm uẩn, thế nào là bổn lai thân ?
Sư nói:
- Đất, nước, gió, lửa, thọ, tưởng, hành, thức.
Tăng nói:
- Các cái đó là năm uẩn mà.
Sư nói:
- Các cái đó khác năm uẩn.
Hỏi:
- Ấm này vừa tàn, ấm kia chưa sanh thì thế nào ?
Sư nói:
- Ấm này chưa tàn thì cái nào là đại đức ?
Tăng nói:
- Không lãnh hội.
Sư nói:
- Nếu lãnh hội ấm này, thì sẽ rõ ấm kia.
Hỏi:
- Đại dụng hiện tiền, không theo nguyên tắc thì thế nào ?
Sư nói:
- Ông nếu dùng được thì cứ dùng.
Tăng liền bỏ hành lý trên vai xuống, đi quanh sư ba vòng.

Sư nói:
- Hướng thượng sự, sao không nói ra ?Tăng ngần ngừ định mở miệng, sư liền đánh và nói rằng:
- Con chồn rừng kia, đi ra đi.

*

Có ông tăng lên pháp đường, nhìn đông, nhìn tây mà không thấy sư, bèn nói:
- Pháp đường đẹp thay, tiếc là không có người.
Sư từ bên trong cửa bước ra nói:
- Cái gì đây ?
Tăng đớ lưỡi.

*

Hòa thượng Tuyết Phong nhân vào núi nhặt được một nhánh cây, hình thù trông như con rắn, liền viết trên lưng con rắn cây:
- Vốn tự thiên nhiên, không cần gọt giũa, rồi gửi cho sư.
Sư nói:
- Bản sắc người ở núi. Chẳng có thẹo dao búa.

*

Có người hỏi Sư:
- Phật ở tại đâu ?
Sư đáp:
- Không rời khỏi tâm.
Lại hỏi:
- Người trên ngọn Song Phong được gì ?
Sư đáp:
- Pháp chẳng có chi được. Dầu cho được đi nữa, được vốn không
được.

*

Có ông tăng hỏi:
- Quân giặc Hoàng Sào đến, Hòa thượng trốn lánh nơi nào ?
Sư đáp:
- Trong núi năm uẩn.Tăng hỏi:
- Nếu bị chúng bắt được thì thế nào ?
Sư đáp:
- Tướng quân não loạn.
Sư đại hóa Mân thành hơn 20 năm. Ngày 22 tháng 10 năm Đường Trung Hòa thứ ba, sư tại chùa Hoàng Bá bịnh nặng mà qua đời. Tháp dựng tại núi Lăng Già, thụy hiệu Viên Trí Thiền Sư, tháp hiệu Chứng Chân.

Contact Information

Phone
Array
Address Array
This entry was posted in . Bookmark the permalink.