Additional Info
Thiền Sư Linh Vân Chí Cần
Pháp tự đời thứ tư của Nam Nhạc Hoài Nhượng
Pháp tự của Quy Sơn Linh Hựu
Sư người Trường Khê (vùng mà bây giờ thuộc bờ biển tỉnh Phúc Kiến). Ban đầu, sư ở trong hội của Qui Sơn, nhân nhìn hoa đào mà đại ngộ đạo, có kệ rằng:
Tam thập niên lai tầm kiếm khách
Kỷ hồi lạc diệp hựu trừu chi
Tự tùng nhất kiến đào hoa hậu
Trực chí như kim cánh bất nghi.
Tạm dịch:
Ba mươi năm qua tìm kiếm khách
Bao lần lá rụng lại đâm chồi
Từ khi vừa thấy hoa đào nở
Cho đến hôm nay hết nghi thôi.
Thiền sư Linh Hựu xem kệ, hỏi điều sư đã ngộ, cùng với ý bài thơ phù hợp nói:
- Theo duyên ngộ đạt, mãi mãi không lui mất, hãy khéo tự hộ trì. Sư bèn trở về Mân Xuyên, đồ chúng học đạo huyền kéo tới như mây.
*
Sư thượng đường nói với chúng rằng:
- Này các nhân giả, sở hữu dài ngắn, đều đưa đến bất thường. Cứ xem cỏ cây bốn mùa, lá rụng hoa nở. Hà huống từ bao trần kiếp đến giờ, trời người sáu nẻo, đất nước gió lửa thành hoại luân chuyển, nhân quả tiếp nối, ba đường ác khổ, lông tóc chẳng thêm bớt, duy gốc rễ của thần thức thường còn. Kẻ thượng căn gặp bạn tốt bày tỏ sáng rõ, ngay đương xứ mà được giải thoát, đó là đạo tràng. Trung hạ căn ngu si, chẳng thể giác chiếu, chìm mê trong ba giới lưu chuyển trong sanh tử. Đức Thích Tôn vì họ, trên trời, trong cõi người, thiết lập giáo pháp chứng minh, hiển phát trí đạo. Các vị có lãnh hội không ?
*
Hỏi:
- Thế nào là rời khỏi sanh, già, bịnh, chết ?
Sư đáp:
- Núi xanh nguyên chẳng động. Mây nổi tự tới lui.
Hỏi:
- Quân vương ra trận là thế nào ?
Sư nói:
- Ngoài cửa Xuân Minh không hỏi kinh đô Trường An.
Hỏi:
- Làm thế nào chầu hầu Thiên Tử ?
Sư nói:
- Con hạc đui đáp xuống ao trong. Cá từ dưới chân nó lội qua.
Hỏi:
- Thế nào là đại ý của Phật pháp ?
Sư nói:
- Chuyện lừa chưa xong, chuyện ngựa lại đến.
Tăng chưa hiểu chỉ ý nói:
- Thỉnh chỉ thị lần nữa !
Sư nói:
- Thải khí ban đêm thường động. Tinh linh ngày ít gặp.
Tuyết Phong có bài tiễn Song Phong ra ngoài Lĩnh, câu chót viết:
“Sấm dứt chẳng dừng tiếng”, Sư sửa lại là: “Sầm rền không nghe tiếng”.
Tuyết Phong nghe được nói:
- Trên đầu núi có mây linh, trăng xưa hiện.
Tuyết Phong hỏi:
- Người xưa nói: ‘Trước ba ba sau lại ba ba’ ý chỉ như thế nào ?
Sư nói:
- Cá trong nước, chim trên núi.
Tuyết Phong nói:
- Ý chỉ như thế nào ?
Sư đáp:
- Cao có thể bắn, sâu có thể câu.
*
Tăng hỏi:
- Các nơi đều ăn tạp, xin hỏi sư thì thế nào ?
Sư đáp:
- Riêng có xứ Mân Trung khác. Hùng hùng trấn góc bể.
Hỏi:
- Bao năm chiến đấu ngoài xa trường sao công không thành ?
Sư đáp:
- Nếu vua hữu đạo thì ba bên, bốn phía biên cương an tịnh, cần gì phải lao khổ xây dựng trường thành muôn dặm.
*
Hỏi:
- Ngừng bặt can qua, trói tay qui hàng triều đình thì thế nào ?
Sư đáp:
- Mây lành thấm khắp vô biên quốc độ. Cây khô không hoa biết làm sao ?
*
Trường Sanh hỏi:
- Lúc hỗn độn chưa phân minh thì loài hàm sanh từ đâu đến ?
Sư nói:
- Như cây lộ trụ sanh con vậy.
Hỏi:
- Sau lúc phân minh thì thế nào ?
Sư đáp:
- Như một đốm mây điểm trời xanh.
Hỏi:
- Xin hỏi trời xanh còn có bị điểm nữa không ?
Sư nói:
- Nếu thế thì loài hàm sanh không lại vậy.
Hỏi:
- Cho dù thuần trong không có một điểm thì thế nào ?
Sư nói:
- Giống như chân thường tuôn chảy.
Hỏi:
- Thế nào là chân thường tuôn chảy ?
Sư nói:
- Như gương sáng mãi.
Hỏi:
- Hướng thượng còn có sự không ?
Sư nói:
- Có.
Hỏi:
- Thế nào là hướng thượng sự ?
Sư nói:
- Đập bể gương mà thấy.
Hỏi:
- Thế nào là chỉ ý của Tổ sư từ Tây lại?
Sư nói:
- Dưới giếng trồng cây lâm cầm. (Một thứ cây ăn quả gọi là hoa hồng hay sa quả)
Nói:
- Kẻ học này không lãnh hội.
Sư nói:
- Năm nay đào lý quí, một quả giá ngàn vàng.
Hỏi:
- Ngọc ma-ni không theo sắc các thứ khác, xin hỏi là màu gì?
Sư nói:
- Màu trắng.
Hỏi:
- Nếu thế thì đã theo màu của thứ khác rồi?
Sư nói:
- Ngọc Bích nước Triệu vốn không tì vết. Lạn Tương Như gạt vua Tần.
Hỏi:
- Quân vương ra trận thì thế nào?
Sư nói:
- Lữ tài chôn tai cọp.
Hỏi:
- Chuyện ấy thế nào?
Sư nói:
- Ngồi thấy trời màu áo trắng.
Hỏi:
- Vua nay ở đâu?
Sư nói:
- Đừng chạm mặt rồng !
|