Năm Nhâm Tý (1672) Chúa Trịnh Tạc cử đại quân vượt sông Linh Giang (sông Gianh) đánh Đàng Trong. Cuộc chiến xảy ra ác liệt tại lũy Trấn Ninh. Thống suất Lê Thời Hiến chỉ huy quân Trịnh tấn công dữ dội vào lũy Trấn Ninh, Nguyên soái Nguyễn Phước Chiểu ra lịnh cho Chiêu Vũ hầu Nguyễn Hữu Dật đem quân đến tiếp viện cho lũy Trấn Ninh, nhờ đó mới bảo vệ được lũy, quân trịnh dùng toàn lực với vũ khí tối tân để tấn công, dùng đại bác tối tân mới mua của Hà Lan, bắn đạn xuyên phá, dùng diều lửa, phóng tên lửa… gây thiệt hại nặng nề cho quân Nguyễn, nhưng khi quân Trịnh tiến sát vào lũy để chiếm lũy, phá sập lũy thì cũng bị thiệt hại chẳng kém, hàng ngàn quân bị tử trận hoặc bị thương mà vẫn không chiếm được lũy. Chúa Trịnh Tạc đành phải rút quân về.
Sau khi quân Trịnh lui, Nguyên soái Nguyễn Phước Chiểu lập Đàn tràng ở bên trong lũy Trấn Ninh để cầu siêu cho chiến sĩ nhà Nguyễn. Nguyên soái cho nhặt xác quân Trịnh còn bỏ sót lại đem chôn cất tử tế và cũng lập đàn tràng cầu siêu cho tướng sĩ Chúa Trịnh tử trận hoặc bị chết vì bịnh khi tham chiến.
Sau cuộc chiến tranh năm Nhâm Tý này, cả Chúa Trịnh và Chúa Nguyễn đều nhận thấy rằng lực lượng hai bên tương đương nhau, không thể đánh bại đối phương được. Vì vậy, kể từ đó hai bên Trịnh – Nguyễn tự động hưu chiến, cho đến khi Tây Sơn khởi nghĩa (năm 1771) mới xảy ra chiến tranh nữa.