Năm 605 TCN

Thái Tử Tất-Đạt-Đa xuất gia năm Ngài 19 tuổi, đó là rạng ngày mồng 8 tháng 2 năm 605 trước công nguyên, và gọi đó là cuộc “Đại xả li” hoặc “Đại xuất hành” (cuộc ra đi vĩ đại).
Sau khi liền vượt thành đi xuất gia, vào trong núi Ðàn-đặc mà tu đạo. Ðầu tiên Tất-đat-đa đến chỗ ông A-lam-ca-lam, ba năm học định không chỗ dùng biết là sai liền bỏ. Lại đến chỗ ông Uất-đầu-lam-phất, 3 năm học định Phi Phi Tưởng, biết là không đúng cũng bỏ (605- 600 TCN).
Lại đến núi Tượng Ðầu (đầu voi) cùng sống với các ngoại đạo ngày ăn vài hạt mè, như thế trải qua sáu năm (600-594 TCN).
Nên kinh nói: Dùng hạnh vô tâm ý vô thọ mà tồi phục các ngoại đạo, trước tiên trải qua thử nghiệm các tà pháp mà bày các phương tiện phát ra các kiến khiến đến Bồ đề.
Cho nên kinh Phổ Tập nói: “Bồ-tát ở ngày mồng 8 tháng 2 vào lúc sao mai mới mọc thành Phật làm thầy trời người”. Lúc đó Ngài ba mươi tuổi (594 TCN ) nhằm đời Chu Mục Vương năm thứ ba đời năm Quý Mùi. Rồi ở vườn Nai vì nhóm năm anh em Kiều-Trần-Như xoay bánh xa pháp bốn Ðế mà nói về Ðạo quả ở đời nói pháp bốn mươi chín năm (594- 544 TCN). Năm 544, Ngài nhập diệt (Phật lịch tính từ đây).

This entry was posted in . Bookmark the permalink.