Personal Information
Danh Tánh
|
0-TS Phật Nhật Trí Tài
|
|
Gender | ♂️ Male |
Hành Trạng
Additional Info
5. Thiền sư Trí Tài ở Phật Nhật. Thiền sư Trí Tài ở Phật Nhật tại Lâm an phủ, vốn người dòng họ Kim ở Ðài châu. Có vị Tăng hỏi: “Thế nào là đạo?’ Sư đáp: “Nước lạnh thành băng”. Lại hỏi: “Thế nào là người trong đạo?” Sư đáp: “Tuyết mùa xuân dễ tan”. Lại hỏi: “Thế nào là đàm luận”. Sư gõ ngón tay xuống một cái. Lại hỏi: “Ðông Tây kín cùng trao, làm sao mọi người đều biết?” Sư đáp: “Mùa xuân không ba ngày tạnh”. Lại nói: “Ðặc biệt tỏ bày xin hỏi điều lợi ích”. Sư bảo: “Kéo bùn mang nước”. Lại nói: “Người học đến trong đó tức chẳng hiểu”. Sư bảo: “Thân giặc đã lộ bày”. Lại có lúc lên giảng đường, Sư bảo: “Trong thành ồn náo nhiều, giữa núi yên tỉnh vắng lặng, tuy là như vậy, nhưng động tỉnh nhất như, sinh tử không hai, bốn mùa xoay chuyển, vật lý lắng yên, mùa hạ chẳng đi mà mùa thu tự lại, gió chẳng mát mà người tự sảng khoái, nay vậy xưa cũng vậy chẳng thay đổi mảy may, ai ít ai nhiều thân không hai dụng, chư vị thiền đức, đã là thân không hai dụng, làm sao long nữ hiện mười tám biến? Các ông không thấy. Ðùa sóng phải là người đùa sóng. Trân trọng!” Lại có lúc lên giảng đường, Sư bảo: “Gió mưa tiêu tao lấp bít lỗ tai ngươi, lá rơi xen thêm lấp bít mắt ngươi, mùi hương xen tạp lấp bít lỗ mũi ngươi, thức ăn nóng lạnh ngọt ngon bít lấp đầu lưỡi ngươi, áo gấm ấm mát che lấp xác thân ngươi, điên đảo vọng tưởng bít lấp ý thức ngươi. Chư vị Thiền đức, ngay nhiều ngươi vụt chuyển được, cùng là đống hài cốt trên đất bằng phẳng. Tham”. Lại có lúc lên giảng đường, Sư bảo: “Gió rét cắt đất, đồng rộng trong lạnh, muôn dặm cỏ lìa suy, ngàn núi cây đen tối, chim săn được thế, chim cốt bay ngang, rất xứng với nạp Tăng bát đãy treo cao riêng bước phương xa, tợ như tướng mạnh ra bờ ải hoang, gặp cơ phải đánh địch, ngày nay còn có ư?” Ngưng giây lát, Sư lại bảo: “Kiếm báu trong hộp, dùi vàng trong tay áo, nay gặp thời thái bình, treo cao trên vách tường. Tham”. Lại có lúc lên giảng đường, Sư bảo: “Các vị Thiền đức có biết chăng? Song thân của Sơn Tăng đồng một lúc mất hết, thật là không nơi nương tựa!” Rồi Sư đưa tay đánh vào ngực, tiếp bảo: “Trời xanh, trời xanh!” Sư lại trông nhìn đại chúng giây lâu, tiếp bảo: “Các người là sắt đánh vào tâm can”. Xong Sư bèn xuống khỏi tòa. Lại có lúc lên giảng đường, Sư nêu cử câu thoại về cây bách, Sư bảo: “Cây bách nơi sân Triệu châu nói cùng các thiền khách, sơn đen lặng gió, lưới tùng sáng cách”. Có vị Tăng hỏi: “Thế nào là vô vi?” Sư đáp: “Trước núi tuyết tan một nửa”. Lại nói: “Xin Sư chỉ bày phương tiện”. Sư bảo: “Tiếng nước chảy kêu nghẹn”. |
Contact Information
Phone
|
Array |
Address | Array |