Additional Info
(s: Kapiñdjala, 迦毘摩羅). Tổ truyền pháp thứ mười ba của Thiền Tông Ấn Độ.
Ca Tỳ Ma La là một cư dân của thành phố Hoa Thị Thành, thuộc xứ Ma Kiệt Đà, vùng trung Ấn. Hoa Thị Thành là một thành phố cổ của Ấn Độ, tương ứng với bây giờ là Patna, nguyên thủy là thành Kusumapura. Kinh đô của triều đại Mauryan, nằm về phía Nam của xứ Ma Kiệt Đà, Bản địa của Vô Ưu Vương hay A Dục Vương thuộc xứ Ma Kiệt Đà. Thoạt đầu ngài là thủ lãnh của trên 3000 ngoại đạo, giỏi các pháp huyễn thuật, nhưng sau khi gặp Ngài Mã Minh, ngài đã chứng được chân lý. Tổ Mã Minh độ cho Ngài xuất gia, truyền tâm pháp và sau nầy đem Phật pháp truyền bá khắp miền Tây Ấn.
Xứ này có thái tử tên là Vân Tự Tại, ngưỡng mộ danh tiếng Tôn giả, mời Tôn giả vào cung để cúng dường. Tôn giả nói:
- Như Lai có dạy rằng sa môn chẳng được thân cận những nhà quyền thế như quốc vương đại thần.
Thái tử nói:
- Hiện nay phía bắc kinh thành nước tôi có một ngọn núi lớn, trong núi có một hang đá. Thầy có thể thiền định ở đó được không?
Tôn giả đáp:
- Được.
Rồi Tôn giả đi một số dặm vào núi đó, gặp một con rắn lớn. Tôn giả thản nhiên cứ đi chẳng ngó tới, nó bèn quấn vòng quanh thân Ngài, nhân đó Ngài cho thọ tam quy y. Rắn nghe xong rồi bỏ đi.
Tôn giả sắp đến hang đá, lại có một ông già mặc đồ trắng bước ra chắp tay thăm hỏi.
Tôn giả hỏi:
- Ngươi ở đâu?
Đáp:
- Xưa tôi từng là tỳ kheo rất thích tịch tĩnh (vắng lặng). Có một số tỳ kheo sơ học đến thỉnh ích nhưng tôi chán nản đối với việc hỏi đáp và sinh ý tưởng bực mình, mạng sống hết tôi đọa làm thân rắn lớn ở trong hang đá này đến nay đã ngàn năm. Vừa mới gặp Tôn giả nghe được giới pháp nên đến để tạ ơn.
Tôn giả hỏi:
- Núi này còn có người nào ở nữa chăng?
Đáp:
- Ở phía bắc cách đây mười dặm có một tàng cây đại thọ, che bóng cho năm trăm vị đại long (bậc hiền tài) ở dưới. Người làm lãnh tụ cây đó tên là Long Thọ, thường vì long chúng nói pháp, tôi cũng đến nghe.
Tôn giả bèn dẫn đồ chúng đến đó. Long Thọ ra đón tiếp Tôn giả, hỏi:
- Núi sâu vắng vẻ, nơi hang ổ của lồi rắn dữ, đại đức chí tôn sao hạ mình đối tưởng mà đến đây?
Sư nói:
- Ta chẳng phải là chí tôn, chỉ đến để thăm hỏi hiền giả.
Long Thọ thầm nghĩ: “Sư này quyết định đắc tánh và đạo nhãn sáng chưa? Có phải là bậc đại thánh, thừa kế chơn thừa chăng?”
Sư nói:
- Tuy ông nghĩ trong lòng, ta đã biết ý ông rồi. Chỉ cần xuất gia, lo chi ta chẳng phải thánh?
Long Thọ nghe qua tạ lỗi sám hối. Tôn giả liền độ cho xuất gia và 500 long chúng đều thọ giới cụ túc.
Sư bảo Long Thọ:
- Nay đem đại pháp nhãn tạng của Như Lai phó chúc cho ông. Hãy lắng nghe ta nói kệ:
Phi ẩn phi hiển pháp
Thuyết thị chơn thực tế
Ngộ thử ẩn hiển pháp
Phi ngu diệc phi trí
Dịch:
Pháp chẳng ẩn chẳng hiện
Gọi là chơn thật tế
Ngộ pháp ẩn hiện này
Chẳng ngu cũng chẳng trí.
Trao pháp rồi Tôn giả liền hiện thần biến hóa lửa đốt thân. Long Thọ thu xá lợi ngũ sắc xây tháp cất giữ.
Nhằm năm Noản Vương thứ 41, năm Nhâm Thìn (152 công nguyên) (Đúng ra là năm Noản Vương thứ 46).
Kệ truyền pháp:
Phi ẩn phi hiển pháp
Thuyết thị chơn thật tế
Ngộ thử ẩn hiển pháp
Phi ngu diệc phi trí .
Dịch :
Pháp không ẩn không hiển
Nói là mé chơn thật
Ngộ pháp ẩn hiển nầy
Chẳng ngu cũng chẳng trí .
|