Additional Info
(s: Gayāśata, 迦耶舍多). Tổ truyền pháp thứ mười tám của Thiền Tông Ấn Độ.
Ngài họ Uất Đầu Lam ở nước Ma Đề, cha hiệu Thiên Cái, mẹ là Phương Thánh. Bà Phương Thánh thọ thai, một đêm mộng thấy có người cầm cái gương báu đến nói: "Tôi đến". Bà chợt tỉnh giấc, nghe toàn thân nhẹ nhàn thanh thản, khác hơn ngày thường. Trong nhà có mùi hương lạ, vài lằn hào quang xuất hiện. Bảy ngày sau, Bà sanh ra Ngài.
Ngài mới sanh thân thể trong sáng như ngọc lưu ly, tự nhiên sạch sẽ thơm tho chưa từng tắm gội. Ngài thích chỗ vắng vẻ, nói ra những lời siêu việt, nói lời phi thường, hay cầm tấm gương đi vân du. Nhà cha mẹ Ngài ở trên núi Bảo Lạc Ca. Sau khi Ngài ra đời, ngôi nhà nầy luôn luôn có áng mây tía che đậy trên không. Tổ Tăng Già Nan Đề nhơn thấy áng mây ấy, tìm đến gặp Ngài.
Lịch Sử Truyền Thừa Đức Phật, vào cuối thế kỷ thứ VII, Tổ Tăng Già Nan Đề thường nói với đồ chúng là thầy ông thường bảo ông thế này: "Sẽ có một vị thánh tên Già Da Xá Đa nối truyền chánh pháp, hoằng hóa lợi sanh". Vì vậy Tổ Tăng Già Nan Đề và hội chúng của ngài di chuyển đến vùng mà bây giờ là Bắc Ấn để tìm vị Thánh này. Trên đường đi đến xứ Ma Đề, Tổ gặp một cậu bé. Tổ hỏi:
- Cháu mấy tuổi?
Cậu bé đáp:
- Con một trăm tuổi.
Tổ nói:
- Con vẫn còn là một đứa trẻ, sao lại nói là một trăm tuổi?
Cậu bé đáp:
- Con cũng không biết tại sao chính con là một trăm tuổi
Tổ nói:
- Con có căn cơ lành chăng?
Cậu bé nói:
- Có phải chính đức Phật dạy: “Sống một trăm năm mà không hiểu Phật pháp chẳng bằng được sống chỉ một ngày mà thông hiểu Phập pháp".
Sau cuộc nói chuyện này, cha mẹ của Tăng Già Da Xá đồng ý để cho cậu đi theo Tổ Tăng Già Nan Đề để học thêm Phật pháp, và kết quả là Tăng Già Da Xá trở thành người nối pháp và làm Tổ thứ mười tám của Ấn Độ.
Sau khi đắc pháp, ngài nắm đồ chúng đến nước Đại Nguyệt Chi, thấy nhà một Bà la môn nọ có khí tượng lạ. Ngài muốn vào nhà đó, gia chủ Cưu Ma La Đa ra hỏi:
- Đây là đồ chúng nào?
Đáp:
- Đây là đệ tử Phật.
Gia chủ nghe tên hiệu Phật, tâm thần sợ hãi liền đóng cửa lại. Ngài đứng chờ hồi lâu rồi tự gõ cửa.
La Đa nói:
- Nhà này không có người.
Tôn giả hỏi:
- Ai đáp “Không có người” đó!
La Đa nghe hỏi biết đó là dị nhân, vội vã mở cửa tiếp nước.
Ngài nói:
- Xưa Đức Thế Tôn huyền ký: “Sau khi ta nhập diệt một ngàn năm có vị đại sĩ (Bồ tát) xuất hiện ở nước Nguyệt Chi, tiếp nối và làm hưng thịnh việc giáo hóa của ta”. Nay ông gặp ta ứng hợp vận lành đó.
Nhờ thế Cưu Ma La Đa khai phát túc mệnh trí, đem lòng thành kính xuất gia thọ giới cụ túc.
Truyền pháp xong, ngài nói kệ:
Hữu chủng hữu tâm địa,
Nhân duyên năng phát manh.
Ư duyên bất tương ngại,
Đương sanh sanh bất sanh.
Dịch:
Có giống có tâm địa,
Nhân duyên giúp nẩy mầm.
Nơi duyên không ngại nhau,
Đương sanh sanh chẳng sanh
Trao pháp xong, ngài vọt thân lên không trung hiện 18 loại thần biến, hóa hỏa quang tam muội tự thiêu thân. Chúng nhặt xá lợi xây tháp thờ.
Nhằm nhà Tiền Hán Thành đế năm thứ 20, năm Mậu Thân (Năm 12 trước công nguyên).
Kệ truyền pháp:
Hữu chủng hữu tâm địa,
Nhơn duyên năng phát manh,
Ư duyên bất tương ngại,
Đương sanh sanh bất sanh.
Dịch:
Có giống có đất tâm,
Nhơn duyên hay nẩy mầm,
Đối duyên chẳng ngại nhau,
Chính sanh, sanh chẳng sanh.
|