Personal Information
Danh Tánh
|
TS Sử Tông
|
|
Gender | ♂️ Male |
Hành Trạng
Additional Info
Sử Tông: Không biết Ngài là người ở đâu. Thường đắp vải gai hoặc y bá nạp hai lớp nên đời gọi là Đạo sỹ ma y. Thân nhiều ghẻ lở, tánh điệu không thường. Hay ở trên gò cao đồng vắng ca xướng, ngâm vịnh mà tự lấy làm vui thích, nếu có được của cúng dường thì cũng đem thí hết cho người. Nơi ở thì bất định, hoặc ẩn hoặc hiện. Bấy giờ ở Cao Bình có Giang đô lệnh là Đàn Kỳ nghe danh bèn triệu đến ứng đối, Ngài ứng đáp mau lẹ không chút vương vấn, thông đạt cả kim cổ, biện thuyết huyền Nho có làm một bài thi phú rằng: Ham muốn khổ dãy đầy, không muốn cũng không lo. Chưa bằng ở nơi thanh hư, vai mang bị huyền lý, phù du một đời ở thế gian. Trôi nổi như thuyền không buộc, mới đến chỗ trần luỵ, chí lại ở nơi núi non. Đàn Kì biết là người phi thường, bèn mời về chỗ mình, cúng dường Ngài hai mươi tấm vải, Ngài đều đem cho hết, về sau có một đạo sĩ không biết tên họ là gì, thường mang một gậy một đãy bên mình. Một chiều tối, Ngài đi đến quan coi về biển muối nói rằng: - Tôi muốn đi một vài ngày, tạm xin cho một người đi theo có thể được không? Quan muối đáp: - Tùy Ngài muốn ai thì dẫn đi. Ngài bèn dẫn theo một đứa bé chăn vịt có hình dáng rất xấu xí. Không bao lâu thì họ lên ngọn núi. Trên núi có một gian nhà. Trong nhà có ba đạo nhơn. Khi gặp nhau mọi người vui mừng cùng trò chuyện, đứa bé không hiểu. Đạo nhơn chủ nhà mang thức ăn ra. Đó là một bát nhỏ tợ hồ như ngãi chín ăn vào thì hết đói. Đến tối đạo nhơn từ biệt trở về thì nghe trong nhà có người hỏi: - Ông biết Sử Tông ở đâu không? Việc bị đày đi của ông ta khi nào mới chấm dứt? Đạo nhơn nói: - Ở trên Quảng Lăng, Bạch Thổ Giang Bắc Từ châu, chẳng bao lâu nữa thì việc đày đi sẽ chấm dứt. Người trong nhà đưa phong thư và nói: - Phiền ông đưa cho Sử Tông. Đạo nhơn đưa thư lại cho đứa bé. Đến tối thì tới gặp quan muối nói. Muốn dừng lại đây ít ngày. Vị quan kia nói: - Rất tốt, và hỏi: Trong hòm có những gì? Đáp: - Có sách, sớ. Đạo nhơn ngủ tại đại sảnh, rương đồ thì để trên đầu nằm. Vị quan sai người muốn trộm lấy xem. Đạo nhơn biết liền treo rương đồ lên cao mà nằm, nên người kia không thể lấy được. Hôm sau từ biệt nói với quan muối rằng: - Tôi muốn dừng lại vài hôm,mà ông cứ muốn cho người trộm lấy đồ, cho nên nay phải đi vậy. Trước quan muối đã gọi đứa bé đến nói: - Gần đây đã đi những đâu? Đứa bé nói: - Đạo nhơn bảo tôi cầm trượng rồi cứ phiêu diêu mà đi. Hoặc nghe dưới chân như tiếng sóng, và nói chuyện cùng các vị đạo nhơn trong núi, hiện lá thư gửi đi, đứa bé vẫn còn mang bên mình. Mọi người bảo mở thư ra xem thì không hiểu gì cả, bèn viết một phong thư bảo người đưa thằng bé đến Bạch Thổ gặp Sử Tông. Sử Tông mở thư ra kinh hãi nói: - Các ông được thư của Đạo nhơn Bồng Lai sao? Sau đó, Sử Tông Nam du đến đất Ngô, thường qua lại Ngư Lương. Thấy ngư dân đây đánh bắt, Ngài bèn tắm rửa trên dòng nước, bầy cá bèn tản đi hết. Ngài dần dần bày cách cứu vật thể như thế. Về sau Ngài nghỉ tại Chùa núi Thượng Ngu Long, khéo đàm luận về luận sách cứu minh của Lão Trang, dấu mình ẩn tích ở đời chẳng ai biết. Có vị Sa Môn nghỉ lại đêm nghe Ngài Sử Tông nói chuyện cùng người, đa phần nói đến các việc trên cõi Bồng Lai, sáng ngày không biết Ngài Sử Tông ở đâu. Đào Uyên Minh ghi: - Lên Bạch Thổ gặp ba vị Pháp Sư lạ kỳ. Đây là điều này vậy. Hoặc nói rằng: - Có một thương nhơn đi trên biển Cô châu gặp một vị Sa Môn xin đưa thư cho Sử Tông. Nói rồi để thư ở dưới thuyền, đồng lữ muốn xem thư, nhưng lá thư dính vào thuyền không thể lấy được. Rồi khi đến Bạch Thổ lục, lá thư bay lên đến chỗ Sử Tông. Ngài nhận thư và bỏ đi. |
Contact Information
Phone
|
Array |
Address | Array |