Ngày 17/4/1975, Pol Pot lại lật đổ chế độ cộng hoà của Lon Nol, thành lập nước “Campuchia dân chủ”. Họ chiếm thủ đô Phnôm-Pênh và bắt đầu đẩy người dân ra khỏi thành thị, Phnôm-Pênh trở thành một thành phố chết – không có cư dân sinh sống. Trong bốn năm cải tạo xã hội của Khmer Đỏ (1975 – 1979) đã có 1,7 triệu người dân chết. Bấy giờ, Phật giáo vốn là Quốc giáo ở Campuchia, nhưng do sự hủy hoại, tàn phá của chính quyền Khmer Đỏ nên trong thập niên 1970 và 1980, Phật giáo ở Campuchia bị suy thoái nghiêm trọng. Chính quyền Khmer Đỏ đã phá hủy các tu viện của Phật giáo và tìm cách xóa sạch ý thức về tôn giáo của người Khmer. Từ giữa năm 1975 đến đầu năm 1979, Phật giáo Campuchia bị hủy diệt hoàn toàn. Hầu hết chùa chiền bị phá hủy. Tăng đoàn bị giải tán và truy bức; nhiều tu sĩ đã bị giết hại… Phật giáo trong giai đoạn này bị tàn lụi hoàn toàn: Kinh sách bị đốt, các tượng Phật bị hư hủy, chùa chiền làm nơi chứa lúa gạo… Các nhà Sư không còn một vị nào, họ bị bắt hoàn tục hoặc tự nguyện hoàn tục để đi lao động kiếm ăn.
Như vậy là họ đã thực hiện chế độ diệt chủng và diệt Phật giáo tàn khốc nhất trong lịch sử của Campuchia.