Năm 1278 (Mậu Dần – PL.1822), niên hiệu Bảo Phù (1273-1278) năm cuối, đời vua Trần Thánh Tông (1258-1278).
– Hoàng hậu Thiên Cảm qua đời, vua Thánh Tông cúng chay, ở trong cung, bảo con là Nhân Tông đi mời Tuệ Trung Thượng Sĩ đến dự. Có mặt trong lễ khai đường là nhiều vị tôn túc, trưởng lão của thiền môn. Thánh tông thỉnh mỗi vị làm một bài kệ ngắn để tỏ bày kiến giải về Phật pháp của mình. Trong lúc tư tưởng các vị còn như “nước đọng vũng bùn” chưa được khai thông thì mang giấy bút trước mặt Tuệ Trung. Ông viết liền bài kệ sau đây :
“Viết kệ trình kiến giải,
Như dụi mắt thấy quái,
Dụi mắt thấy quái xong,
Lại rỡ ràng tự tại”.
Vua Thánh Tông đọc xong phê tiếp như sau :
“Rỡ ràng và tự tại,
Cũng một thứ thấy quái,
Thấy quái mà không quái,
Thì quái ấy tự hoại” (VNPGSL).
– Khoảng năm 1278, vua Trần Nhân Tông (1258-1308) được Tuệ Trung Thượng Sĩ (1230-1291) ấn chứng (LSPGVN).