Năm 1620, Chúa Sãi Nguyễn Phước Nguyên (cai trị Đàng Trong từ năm 1613 đến năm 1635) gả Công Chúa Ngọc Vạn cho Vua Chân Lạp là Chetta II. Sau đó Vương phi Ngọc Vạn xin với chồng là Vua Chetta II cho người Việt được phép khai khẩn và làm ăn sinh sống ở cùng đất thuộc lưu vực sông Đồng Nai. Vua chấp Thuận, người Việt vào Đồng Nai làm ăn sinh sống đông đảo, năm 1623, Chúa Sãi lại cử sứ giả vào Chân Lạp, xin Vua Chey chetta II lập sở thâu thuế ở Sài gòn (Thành phố Hồ Chí Minh ngày nay), Vua Chân Lạp chấp thuận.
Nhờ Công Chúa Ngọc Vạn mà người Việt đến sống ở vùng đất lưu vực sông Đồng Nai từ đó, cho đến năm 1698, Chúa Nguyễn Phước Châu (1691 – 1728) mới chánh thức sát nhập vùng đất này vào lãnh thổ Đàng Trong khi Chúa sai Chưởng cơ Nguyễn Hữu Cảnh kinh lược vùng đất Đồng Nai, lập thành phủ Gia Định gồm huyện Phước Long và huyện Tân Bình, lúc đó phủ Gia Định đã có 4 vạn hộ (Mỗi hộ khoảng 5 người, như vậy là có khoảng 200.000 dân)