Năm 1935

Vào những năm 1935-1937, phong trào chấn hưng Phật giáo đang lên cao tại miền Trung, ngài Trừng Dàn Bích Không đã có công đóng góp cho các tỉnh từ Đà Nẵng trở ra Nghệ Tĩnh. Ngài đã cộng tác với chư Tôn đức ở Đà Nẵng, thành lập hội “Đà Thành Phật Học”, xuất bản một tạp chí lấy tên Tam Bảo và khai mở Phật học đường tại chùa Phổ Đà cho hai cấp Tiểu học và Trung học do ngài làm Giám đốc và ngài Giác Viên (trú trì chùa Đông Khê) làm chủ giảng.
Chủ trương của hội Đà Thành Phật học qua tờ Tam Bảo thường đề cập tới sự cần thiết thống nhất các đồn thể Phật giáo trong xứ thành một hội Phật giáo liên hiệp với tôn chỉ là:
– Phò khởi Tăng giới, nguyện cùng chư sơn Nam-Bắc liên đồn để bảo tồn Tăng Bảo.
– Nguyện cùng chư sơn chấn chỉnh tôn phong, chung một điều lệ thi hành, cần nhất là phải giữ cho được hoàn tồn giới hạnh.
Thời gian Ngài ở Đà Nẵng, Bộ Lễ Nam triều cấp bằng sắc phong Ngài làm trú trì chùa Sắc tứ Phổ Thiên. Tiếp đó ngài lại vào Nha Trang mở trường hoằng pháp cho Tăng chúng và tín đồ tu học kiết hạ an cư rất đông tại chùa Sắc tứ Hải Đức. Tăng Ni ở các chùa Hải Ấn (Sài Gòn), Bình Quang (Phan Thiết) và chùa Thập Tháp (Bình Định), các chùa ở Huế, Đà Nẵng v.v… đều qui tập về đây tu học.
Thời gian ở Khánh Hòa, ngài là Cố vấn tối cao cho Tỉnh hội Phật học, tham gia rất nhiều trong công việc xây dựng chi hội, khuôn hội. Ngoài ra ngài còn tham gia Phật sự ở Đà Lạt và các Tỉnh hội ở miền cực Nam Trung kỳ. Tăng tục đều được thấm nhuần pháp vũ của ngài. Pháp tử của ngài ở khắp mọi nơi. Ngài còn ra các tỉnh miền Bắc Trung kỳ tham gia chấn hưng Phật giáo, gây được phong trào rất sôi nổi ở Nghệ An. Khi ngài ở chùa Linh Vân (thường gọi chùa Diệc) ở thành phố Vinh, ngài đã hóa duyên cho một cư sĩ tên là Bạch Hưng Nghiêm. Ông này đã phát tâm ấn tống rất nhiều kinh điển Đại thừa. Ngài cũng vân du hóa đạo ra Thanh Hóa và một số nơi ở miền Bắc.

This entry was posted in . Bookmark the permalink.