Năm 1971, ngày Phật Đản (8 tháng 4 âm lịch) thiền sư Thích Thanh Từ (Trần Thanh Từ) khai giảng khóa 1 đào tạo thiền sinh theo đường lối tu hành mới, tại tu viện Chơn Không, Núi Lớn Vũng Tàu. 10 tăng sinh theo học. Các tăng sinh được dạy Kinh, Luận Sử theo tinh thần Thiền Giáo đồng hành, được học các pháp tọa thiền bắt đầu từ đếm hơi thở (sổ tức). Đường lối tu của HT Thanh Từ được ông trình bày chủ yếu trong hai tác phẩm: Thiền Tông Việt Nam Cuối Thế Kỷ 20 ( viết cuối năm 1991) và Ba Vấn Đề Trọng Đại Trong Đời Tu Của Tôi (viết đầu năm 1997)
Ông xuất gia năm 1949 (25 tuổi), đệ tử của HT Thiện Hoa.
Năm 1961 tập sự tu Thiền, ẩn tu tại rừng Phương Bối Am, Lâm Đồng, ngộ đạo trong thời gian nhập thất tại Vũng Tàu cuối tháng 7.1968 qua tham cứu công án “không bằng, không trắc”, ngay sau đó sáng lý Thiền khi đọc “Thiền Nguyên Chư Thiên Tập Đô Tự “ của Khuê Phong Tông Mật. Ông đã từng là giảng sư trong Giảng sư đoàn lưu động tại miền Nam (1953 – 1960), Giảng sư Viện Đại Học Vạn Hạnh, trường Cao Đẳng Phật Học Huệ Nghiêm và Phật Học Viện Dược Sư (1964 – 1966).
Đường lối tu Thiền của HT Thanh Từ tổng hợp pháp tu An tâm của Huệ Khả (tổ Thiền Tông Trung Hoa thứ 2), pháp tu Sáu căn không dính mắc sáu trần của Huệ Năng (tổ thứ 6 Thiền tông Trung Hoa) và pháp tu Hằng sống thật với Thiền của Trúc Lâm sơ tổ Trần Nhân Tông. Phương pháp tu gồm 4 chủ đề :
1 – Biết vọng không theo,
2 – Đối cảnh không tâm,
3 – Không kẹt hai bên,
4 – Hằng sống với cái thật không theo cái giả.