Năm 402, ngài Huệ Viễn cùng với 123 đệ tử hợp thành một nhóm gọi là “Bạch Liên Xã”, phụng thờ đức Phật A Di Đà với ước nguyện được sanh vào Thế Giới Cực Lạc. Tổ chức này có thể xem như là tiền thân của Tịnh Độ tông, một tông phái có rất nhiều tín đồ và phổ cập cho đến ngày nay ở nhiều quốc gia. Theo sử liệu đời Tống, có một số giả thuyết sau đây liên quan đến tên gọi “Bạch Liên”. Giả thuyết thứ nhất giải thích rằng danh xưng “Bạch Liên” (Sen Trắng) bắt nguồn từ hồ sen rộng lớn tại chùa Đông Lâm. Nhưng theo giả thuyết thứ hai, sở dĩ tổ chức này được gọi là Bạch Liên do vì Phật A Di Đà phân chia thế giới cực lạc thành chín phẩm để đón tiếp chúng sanh tương ứng với phước đức họ tu tập được. Giả thuyết thứ ba giải thích rằng nó được gọi là “Bạch Liên Xã”, vì những người tham gia vào tổ chức này không màng danh lợi, không nhiễm bụi trần, giống như hoa sen dù sống trong bùn nhưng không bị bùn làm ô nhiễm.