Năm 479

Năm 479 – Thời Nam Tề (Nam Triều)
Thái Tổ Cao hoàng đế họ Tiêu, tên Ðạo Thành, nhận ngôi từ nhà Tiền Tống. Ðóng đô ở Kim Lăng (479-501).
Vua Cao Đế và Võ Đế nhà Tề cũng hết sức bảo hộ Phật giáo. Trong năm đầu niên hiệu Kiến Nguyên (479), vua Cao Đế có nghe Tăng Viễn giảng kinh Duy Ma tại chùa Trang Nghiêm; Võ Đế thì mời Tăng Tuệ và Huyền Xướng tham gia công việc quốc chính, nên đời thường gọi là hai bậc anh kiệt áo đen. Đặc biệt, con vua Võ Đế là thái tử Văn Huệ nhiệt tâm việc học Phật, thường tới các bậc cao tăng học hỏi về giáo lý.
Trong đời nhà Tề, các bậc Tăng từ Tây phương tới dịch kinh, có Ngài Đàm Ma Già Đà Da Xá (Dharmagàtayasas) người Thiên Trúc, dịch bộ Vô Lượng Thọ Kinh (1 quyển). Tăng Già Bạt Đà La (Sanghabhadra) người Thiên Trúc, dịch bộ Thiện Kiến Tỳ Bà Sa (18 quyển). Câu Na Tỳ Địa (Gunavidhi) người Trung Thiên Trúc, dịch bộ Bách Dụ Kinh (10 quyển), Thập Nhị Nhân Duyên Kinh (1 quyển).Đạt Ma Ma Đề người Tây Vực, dịch phẩm Đề Bà Đạt Đa của Kinh Pháp Hoa, và Đàm Cảnh dịch bộ Ma Ha Ma Da Kinh.

This entry was posted in . Bookmark the permalink.