Năm 681

Ngài Thiện Đạo (613 – 681): người Lâm Truy (tỉnh Sơn Tây), sinh năm Đại Nghiệp thứ 9 (613), đời Tùy Dạng Đế. Sau khi đầu Phật xuất gia, Ngài chu du khắp các châu, quận để tìm thầy học đạo. Năm hơn 20 tuổi, tới Ngài Đạo Xước ở Tịnh Châu học về pháp môn Tịnh độ, và được thầy truyền cho áo nghĩa của Tịnh độ tông. Sau khi thầy mất, Ngài về trụ trì chùa Quang Minh và chùa Từ Ân ở Tràng An, không lâu sau khắp hết già trẻ lớn bé, ai ai cũng đều biết niệm Phật. Ngài đã viết được 10 vạn cuốn Kinh A Di Đà, và 300 đồ hình tả cảnh giới Tịnh độ để truyền bá lưu hành ở đời. Tới năm Vĩnh Long thứ 2 (681) đời Cao Tông thì tịch, thọ 69 tuổi. Đệ tử của Ngài là Hoài Cảm, Tịnh Nghiệp. Trước tác của Ngài gồm có Quán Vô Lượng Thọ Kinh Sớ (4 quyển), Vãng Sinh Lễ Tán (1 quyển), Pháp Sự Tán (2 quyển), Quán Niệm Pháp Môn (1 quyển), Ban Chu Tán (1 quyển), gọi là Ngũ bộ thiếp, hoặc 5 bộ 9 quyển. Quán Vô Lượng Thọ Kinh Sớ chia làm bốn phần trọng yếu là Huyền nghĩa phần, Tự phận nghĩa, Định thiện nghĩa và Tán thiện nghĩa, mỗi phần đều có một quyển, đời gọi là “Tứ thiếp sớ”, bao hàm những giáo nghĩa chân tủy của Tịnh độ giáo. Có thể nói Ngài Thiện Đạo là người hoàn thành về giáo nghĩa của Tịnh độ giáo Trung Quốc.

This entry was posted in . Bookmark the permalink.