Từ Mẫn (680 – 748): Tên chính là Tuệ Nhật, Ngài người Thái Châu (tỉnh Sơn Đông). Vì được gặp Ngài Nghĩa Tịnh về triều, nên Ngài quyết chí “nhập Trúc cầu Pháp”. Ngài xuất phát từ năm Tràng An thứ 2 (702) đời Võ Tắc Thiên (Võ Hậu), theo đường biển tới Ấn Độ, chu du các nước để cầu pháp, nhân khi tới Bắc Thiên Trúc, được gặp đức Quan Âm thị hiện, trao cho pháp môn tu Tịnh độ. Ngài lưu lại Ấn Độ tất cả 18 năm mới về nước. Sau khi về nước, được vua Huyền Tông tặng tên hiệu là “Từ Mẫn Tam Tạng”. Ngài trước tác bộ Vãng Sinh Tịnh Độ Tập (Từ Mẫn tập) để truyền bá về môn tu Tịnh độ mà Ngài đã lĩnh ngộ được ở Ấn Độ, vì thế nên thành riêng một phái gọi là “dòng Từ Mẫn”. Tuy vậy, nhưng hệ thống này không được thịnh hành như “dòng Thiện Đạo” và giáo nghĩa cũng không có gì đặc sắc.