● Kinh Ðại Tập Nguyệt Tạng cuốn 10 chép lời Phật dạy rằng: “Sau khi ta nhập diệt, trong khoảng 5 trăm năm thứ nhứt, các bí sô còn kiên cố về việc tu giải thoát, nghĩa là lo giữ giới hoàn toàn, tu chứng A La Hán, nên gọi là giải thoát kiên cố. Ðến 500 năm thứ nhì, người xuất gia kiên cố tu hành bằng cách chỉ chuyên tham thiền nhập định, gọi là “thiền định kiên cố”. (Ðã 1000 năm của đời chánh pháp). Ðến năm cách trăm (500) năm thứ ba, người xuất gia chỉ lo tu kiên cố bằng tụng niệm cho nhiều, học hỏi cho thông, gọi là “Ða Văn kiên cố”. Ðến năm trăm (500) năm thứ tư, người trong Phật pháp tu học bằng cách phần nhiều kiên cố lo kinh doanh tự viện to, tháp tượng lớn gọi là “Tháp tự kiên cố”. (Ðã mãn một nghìn (1000) năm của đời tượng pháp). Ðến năm trăm (500) năm thứ năm, người trong Phật pháp lo đấu tranh là kiên cố hơn hết. Nghĩa là tranh giành đủ mọi phương diện, gọi là “đấu tranh kiên cố”.
Hiện nay (Phật lịch 2517-1954), với đời mạt pháp một muôn (10,000) năm đã qua hết 517 năm, thì 500 năm đó là 500 năm thứ năm của thời kỳ “đấu tranh kiên cố” đã qua rồi, lại hơn 17 nữa.
Ôi! Với Phật lịch đã qua cái thời gian “đấu tranh kiên cố”, ngoài thế giới, pháp thế gian cũng đồng thời “cạnh tranh phấn đấu”. Vậy biết: Pháp xuất thế và pháp thế gian cũng đồng thời hợp lối !!