● Tức chỉ cho các vị tăng sĩ Phật giáo. Chữ Sa Môn xuất phát từ chữ Sramana của tiếng Phạn hay Samana của tiếng Pali. Còn gọi Ta môn, Tang môn, Sa Môn na, dịch ý là: Cần tức, tức tâm (người dứt bỏ nghiệp ác) Tĩnh chí, Tịnh chí, Phạp đạo, Bần đạo….nghĩa là siêng năng tu Phật đạo và dứt trừ mọi phiền não
Tăng sĩ Phật Giáo đã thọ đủ giới luật; có ba nghĩa:
1-Tức giả : người dứt bỏ cá việc ác.
2-Cần giả : người siêng năng làm điều thiện giúp kẻ khác tăng trưởng đạo tâm cho lòng từ bi phát triển.
3-Bần giả : người chịu thiếu, chịu nghèo chẳng giữ của cải, chẳng có chi gọi là của mình. Sa Môn còn gọi là bần đạo, bần giả, ý nói nhà tu thiếu thốn vất vả, không chứa giữ của cải, không tư sản; cũng gọi là đại sa môn hay tỳ kheo.
Nguyên nghĩa không phân biệt môn đồ đạo Phật hay ngoại đạo, mà dùng chung để chỉ xuất gia