● 四天王 (S: catvāsraḥ mahā-rājikāḥ) : Tứ Đại Vương Chúng Thiên. Tứ Thiên Vương Thiên, Tứ Đại Thiên Vương Chúng Thiên: tầng trời thứ nhất trong sáu tầng trời ở cõi Dục, tầng trời đầu tiên trong các Thiên xứ. Có bốn vị thiên vương hộ trì thế gian, nên còn gọi là Hộ thế tứ vương. Trong thế giới quan của Phật giáo, ở tầng trời thứ tư của núi Tu-di có một ngọn núi tên Do-kiên-đà-la, núi có bốn đảnh. Tứ Thiên vương và bộ chúng của mỗi vị đều ở một trong bốn ngọn và đều trấn hộ một cõi nước, một châu, nên gọi là Hộ Thế Tứ Thiên vương, Tứ Trấn. Chỗ ở của bốn vị này là “Tứ Vương thiên”. Tứ Thiên vương gồm: Trì Quốc thiên ở phía Đông; Tăng Trưởng thiên ở phía Nam; Quảng Mục thiên ở phía Tây; Đa Văn thiên ở phía Bắc. Tứ Vương thiên và Đao-lợi Thiên gọi chung là Tứ Vương Đao-lợi
Tứ Thiên Vương
Bộ từ điển: Chú Thích Phật Học - Pháp Thí Hội