Một Phật tử đến hỏi nhà sư :
– Thưa thầy, con thấy mấy người ăn xin nữa muốn cho, nữa không muốn cho vì nghĩ họ lừa mình, vậy con phải hành xử sao mới đúng đắn?
Nhà Sư mỉm cười đáp lời:
– Không cho là khôn ngoan, cho là có trí huệ.
Người ấy gãi đầu, vô cùng bối rối hỏi nhà sư:
– Vậy nghĩa là thế nào ạ?
Nhà Sư từ tốn giải thích:
– Không cho là con dùng bộ não phân tích suy nghĩ thiệt hơn phải quấy…
Còn cho là con đang trong tâm thái bình đẳng, con đang có vô duyên từ, lòng từ không điều kiện, thấy người gian khó là cứu giúp, không nghĩ suy thiệt hơn phải quấy.
Tiếng lời nhà sư vừa cất lên như thế, người ấy nghe qua mà lòng
chợt bừng tỉnh. Khi ấy trông vào vẻ mặt người ấy thật rạng ngời.
BÌNH: ” Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì ? – Chỉ để cho.. gió cuốn đi…”