Một người nổi tiếng đạo đức tìm tới Minh Sư và nói: “Con không thể cầu nguyện, con không thể hiểu Thánh Kinh, con không thể thực hành những bài tập tu đức mà con chỉ bảo người khác…”
Minh Sư vui vẻ trả lời: “Vậy thì con hãy bỏ rơi mọi thứ đi.”
“Nhưng làm sao con có thể làm được? Con được tiếng là người thánh thiện, vì có nhiều người theo con trong vùng nầy.”
Về sau, Minh Sư thở dài và nói: “Ngày nay, Thánh Thiện là một danh xưng mà không có thực chất.
Thánh Thiện chỉ chân chính khi nào nó là một thực chất mà không có một danh xưng.”