Dù ngờ vực đối với kiến thức và học vấn về những vấn đề thần thiêng, Minh Sư không bao giờ bỏ qua một cơ hội để khuyến khích nghệ thuật, khoa học và mọi hình thức hiểu biết khác. Vì vậy không lấy làm lạ là ngài đã sẵn sàng chấp nhận lời mời để phát biểu trước một hội nghị đại học.
Ngài đã đến sớm trước một giờ để dạo quanh khu đại học và chiêm ngưỡng các phương tiện tối tân dành cho việc học hỏi chưa từng có trước kia vào thời của ngài.
Đặc biệt diễn văn của ngài kéo dài không đầy một phút. Ngài nói:
“Những phòng thí nghiệm, những thư viện, những dãy hành lang, những mái hiên, những phòng giảng thuyết – tất cả những thứ ấy chả ích lợi gì, nếu thiếu một tâm hồn minh triết và cặp mắt biết nhìn.”