● Phương Đẳng, phương quảng, đại Phương Đẳng, hay đại phương quảng . Thường đọc trọn câu là : Phương Đẳng Đại Thừa Kinh Điển. Là danh xưng dùng để chỉ chung cho các kinh điển đại thừa, có ý nói rằng, đó là những bộ kinh có văn từ phong phú, ý nghĩa vô cùng sâu xa, rộng lớn và bao quát như nhau, cho nên gọi là Phương Đẳng. Phương = phương quảng, tức là vuông vức và rộng rãi, chứa đủ các pháp, từ nhỏ tới lớn, từ thấp lên cao. Đẳng = bình đẳng, như nhau. Những Kinh Đại Thừa, nhưHoa Nghiêm, Viên Giác, Pháp Hoa, Niết Bàn v.v… đều như nhau cả, chứa đủ lý nhiệm mầu, thật tướng. Bất cứ ai tu cho triệt để một kinh điển nào về Đại Thừa, cũng đều thành Phật. Đó là một trong 12 Bộ Kinh
Kinh Phương Đẳng
Bộ từ điển: Chú Thích Phật Học - Pháp Thí Hội