Ngày xưa, ở một gia đình nọ có 4 người con trai. Người cha không muốn các con mình có cái nhìn hời hợt và cách đánh giá phiến diện về cuộc sống, nên đã yêu cầu các con của mình lần lượt thay phiên nhau đi đến một cây đào mọc ở nơi rất xa.
Người con cả đến vào mùa đông, người con thứ hai vào mùa xuân, người con thứ ba vào mùa hạ và người con út vào mùa thu.
Sau khi tất cả mọi người trở về, người cha gọi họ đến và đề nghị họ mô tả lại điều họ nhìn thấy.
Người con cả nói rằng cây đào thật xấu, trơ trụi, và cành thì cong queo.
Người con thứ hai nói rằng cậu ấy nhìn thấy những nụ hoa khắp nơi, hứa hẹn sẽ cho ra những bông hoa đẹp
Người con thứ ba tả rằng cây đào ngập tràn những bông hoa với hương thơm dịu mát, đó là một khung cảnh thật sự đẹp và cậu rất thích thú khi được ngắm nhìn cây đào nở hoa như thế
Người con út bảo rằng không phải, anh ấy nhìn thấy những trái đào chín đầy sức sống khắp cây.
Người cha mới nói rằng, tất cả họ đều đúng, vì họ chỉ nhìn thấy được cây đào vào một mùa trong năm. Nếu con dừng lại hay từ bỏ vào mùa đông, con sẽ mất niềm hy vọng trong mùa xuân, vẻ đẹp của mùa hè và những trái chín vào mùa thu.
Và do đó, đừng đánh giá một cái cây, hay một con người bằng khoảnh khắc ít ỏi mà ta nhìn thấy họ. Họ là thế nào, chỉ có thể đánh giá khi tất cả những mùa trong cuộc đời họ đã đi qua.
Đừng để những gì không tốt của một mùa ảnh hưởng đến những điều tốt đẹp của những mùa khác.
Đừng đánh giá cuộc sống bằng một mùa thất bại.
Hãy kiên tâm vượt qua những khó khăn, và điều tốt đẹp chắc chắn sẽ đến.
Các con hãy sống đơn giản, yêu thương đong đầy, quan tâm đến người khác và luôn tìm ra cảm hứng trong cuộc sống.
Hạnh phúc sẽ khiến con trở nên ngọt ngào. Thử thách khiến con mạnh mẽ. Nỗi đau khiến con là một con người và thất bại sẽ rèn con tính khiêm tốn.