Vào triều đại nhà Thanh, có một vị hòa thượng tu hành trong chùa Quan Đế trên một ngọn núi. Tâm của vị hòa thượng thuần khiết và thanh tịnh. Ông một lòng hướng Phật, kiên định tu luyện. Nhưng, đúng vào thời ấy tại địa phương đó lại có một tên đạo tặc hoành hành vô cùng ngang ngược. Dân chúng bất ổn, ai ai cũng lo sợ.
Một đêm, vị hòa thượng đang ngủ thì nằm mơ. Trong giấc mơ, ông gặp một vị Thần đến báo cho ông một chuyện mà ông sẽ sớm gặp phải. Vị Thần nói: “Ngày mai chính là tử kỳ của ngươi. Có một tên đạo tặc cưỡi ngựa trắng đến. Hắn tên là Chu Nhị. Hắn và ngươi có mối thù hận từ kiếp kiếp chưa giải được, cho nên trốn tránh là không có tác dụng.”
Vị hòa thượng trong mơ khổ sở cầu khẩn vị Thần: “Con đời này một lòng tu luyện, làm việc thiện. Xin Thần tiên cứu giúp!”
Vị Thần nói: “Oán duyên này chỉ có tự ngươi cứu mình thôi, ta không thể cứu được!”
Ngày hôm sau, quả nhiên có một tên đạo tặc cưỡi ngựa trắng lên núi. Sau khi tên đạo tặc bắt giữ vị hòa thượng, hắn liền truy hỏi vị hòa thượng giấu tiền bạc, phụ nữ ở chỗ nào? Đồng thời, hắn còn bắt vị hòa thượng dẫn đường cho hắn vào trong núi để cướp bóc và ức hiếp phụ nữ.
Vị hòa thượng tự nghĩ trong lòng: “Hôm nay đã là ngày cuối cùng của ta, nếu như ta trợ giúp hắn cướp bóc tiền bạc, cưỡng hiếp phụ nữ thì tức là tội càng thêm tội.”
Thế là vị hòa thượng lớn tiếng nói với tên đạo tặc: “Ta sẽ không dẫn đường cho ngươi làm việc ác đâu. Ngươi chẳng phải là Chu Nhị sao? Ta là có mối thù cũ với ngươi, ta đã ở đây chờ ngươi, ngươi chỉ cần giết ta là đủ rồi!”
Tên đạo tặc dù hung hãn như vậy nhưng vừa nghe xong câu nói của vị hòa thượng cũng giật mình. Hắn hốt hoảng hỏi: “Sao ngươi lại có thể biết tên của ta? Ngươi nhất định là một vị cao tăng đắc đạo rồi!”
Vị hòa thượng liền đem giấc mơ đêm hôm qua có một vị thần nói cho ông biết, kể lại tất cả cho tên đạo tặc nghe.
Tên đạo tặc nghe xong, ném cây đao xuống đất, vừa thở dài vừa nói: “Oan oan tương báo bao giờ mới xong? Vị thần nói không cứu ngươi, lại chính là cứu ngươi. Ngươi không vì ta mà làm người dẫn đường làm việc ác, ngươi không vì mình mà trốn tránh, chính là đã tự cứu mình rồi. Ta và ngươi bây giờ giải trừ mọi ân oán trong quá khứ!” Nói xong, tên đạo tặc hướng về phía tượng thần quỳ lạy, sau đó đi xuống núi.
Một niệm, một cử chỉ của con người Thần linh đều nhìn thấy rõ. Bất kỳ một điều gì khởi tâm động niệm đều là nhân của quả báo trong tương lai, cho dù con người tin hay không tin sự tồn tại của Thần. Thần đều đang chăm chú nhìn con người, ghi chép lại từng suy nghĩ, từng ý niệm, từng lời nói, từng cử chỉ của con người. Chỉ có thiện niệm mới cải biến được số mệnh của con người. Thuận theo thiên lý mà hành thiện thì mới có được tương lai tốt đẹp