Xưa có người cùng ngồi với nhiều người trong một nhà, khen một người ngoại đạo có đức hạnh tốt nhưng, còn bị hai lỗi: một là hay giận, hai là làm việc hấp tấp.
Trong khi ấy người kia đi qua ngoài cửa nghe thấy tức giận vào ngay trong nhà, núm lấy người kia, đánh một thôi. Những người đứng bên hỏi: “Cớ sao ông lại đánh người ta?” Người ấy đáp: “Tôi có khi nào hay giận và làm việc hấp tấp đâu, thế mà ông này dám bảo tôi là hay giận và làm việc hấp tấp!” Những người đứng bên bảo: “Chà, cái dáng hay giận và hấp tấp của ông hiện rõ ràng như thế mà ông còn kiêng kỵ! Người nói lỗi ác cho, lại sinh ra oán trách như thế, quyết bị mọi người chê là ngu hoặc!”
Bọn uống rượu say sưa làm nhiều sự càn rỡ, thấy người chê trách sinh tâm oán ghét, dẫn chứng sự mê khổ, tự làm rõ ràng thêm. Như người ngu kiêng nghe lỗi mình, thấy người nói tới là muốn đánh!