Ngô Linh là người giàu nhất trong vùng. Gia tài có hàng trăm vạn và ông sống rất xa hoa.
Con của ông cũng ham ăn chơi. Ðúng là cha nào con nấy. Hằng ngày ông thích ăn những món ngon vật lạ. Một hôm nhà họ Ngô chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn, người đầu bếp ra chợ mua được một con rùa rất lớn. Tên đầu bếp nói: “Loại rùa này khó kiếm nhưng thịt rất thơm ngon!”. Người nấu bếp mài dao bén để sửa soạn làm thịt con rùa. Nhưng khi sắp đem đi giết thì con rùa bỗng nhiên rơi lệ, tỏ ýmuốn xin tha mạng.
Người đầu bếp liền hạ con dao xuống và thưa với ông Ngô Linh về con rùa kỳ lạ này: “Tôi không thể giết con rùa được khi nó khóc lóc xin tha mạng sống”.
Ông ta nổi giận mắng nhiếc: “Ðồ ngu! Mày không dám giết nó hả? Mày đưa con dao cho tao. Nếu mày sợ thì để tao làm thịt nó cho”. Ông liền cầm con dao bén xông vào nhà bếp. Khi nhìn thấy con rùa lớn đang nằm rơi lệ, ông không có một chútđộng lòng thương hại. Tay cầm dao, và nhanh như chớp, ông chặt đầu con rùa lìa khỏi cổ. Vì chặt quá mạnh, cho nên đầu con rùa đã bay lên dính mắc trên đòn dông mái nhà.
Ông nói với người đầu bếp: “Thôi được, không sao. Mày nấu phần còn lại để chiều nay dọn món ăn thịt rùa cho tao thưởng thức”.
Tối hôm đó, cha con ông Ngô Linh thích thú dùng món thịt rùa, nhưng họ chỉ mới ăn được có vài miếng thì người con cảm thấy mặt mày choáng váng. Anh ta nhìn lên và kêu thất thanh. Anh chỉ cái đòn dông và la hét “Trông kìa, có một con rùa bự ở trên đòn dông!”
Ông Ngô Linh nói: “Tao không thấy cái gì hết”.
Người con vẫn kêu la: “Ôi chao! Hãy đi đi! Chúng bây đi chỗ khác. Những con rùa bu lại cắn con. Ba ơi, cứu con với! Chúng xúm lại cắn con!”
Người cha hỏi: “Cái gì cắn mày? Tao chẳng thấy gì ở đây cả!”
Người con đáp: “Những con rùa. Có hàng trăm con đến bu khắp mình và chúng đang cắn con. Hãy giúp con với ba!” Cậu con nhào lộn trên nền nhà, chân vừa đá vừa kêu la thảm thiết, nhưng không một ai thấy chi cả.
Người con vẫn kêu than: “Vô số rùa xúm lại cắn vào chân tôi, đau… Ôi đau quá! Bà con đến cứu tôi với!” Nhưng không ai có thể giúp được gì cho anh ta cả, vì họ không thấy rõ những con rùa đang đến trả thù đòi lấy mạng sống của anh. Ba ngày sau, người con của ông Ngô Linh đã chết một cách đau đớn. Ðó là quả báo gây ra do lòng tham và tâm độc ác thích giết rùa làm thịt ăn của anh ta.
Mọi người nên nhớ rằng chúng ta hoàn toàn chịu trách nhiệm việc làm thiện và ác của mình. Nếu các bạn không muốn ai gây đau khổ cho mình thì quý vị cũng đừng bao giờ tạo sự khổ đau cho kẻ khác.