Ðời Xuân Thu nước Trịnh, khoảng 2.500 năm trước bên Trung Hoa, có một vị đại phu tên là Tử Sản. Ðức Khổng Tử đã từng ca tụng về trí tuệ sáng suốt của ông. Tử Sản là người hoạt bát và nhân từ mà dân tộc Trung Hoa ngày ngày nay vẫn còn ngưỡng mộ ông. Tiên Sinh thường giúp người nghèo khổ, cứu kẻ khốn cùng. Ông thích làm các việc lành, và đặc biệt không bao giờ sát sanh hại vật.
Một ngày kia, có người bạn thân, gửi biếu ông một ít cá sống. Thứ cá này thịt vừa béo vừa ngon. Chúng có thể dùng để nấu một bữa ăn thịnh soạn! Sau khi nhận quà, Tử Sản bày tỏ lòng biết ơn người bạn quá tốt. Ông sung sướng có món quà như vậy, và gọi người tỳ nữ bảo: “Ngươi đem số cá này đổ xuống ao sau nhà để nuôi chúng”.
Người tỳ nữ nói: “Thưa đại nhân, đây là một loại cá quý giá. Nếu đem bỏ chúng vào trong ao, nước không được sạch trong như nước ở suối khe trên núi; do vậy thịt của chúng sẽ không được mềm và ăn không mấy gì ngon. Ðại nhân nên nấu kho chúng để thưởng thức ngay hôm nay.”
Ðại phu Tử Sản cười nói: “Ta là chủ nhân, ngươi đừng cãi, Hãy làm theo lời ta bảo. Ta không thể vì một miếng ăn ngon mà đem giết Những con cá sống khốn khổ vô tội này. Làm việc ấy quả thực ta không nỡ
Người tỳ nữ vâng lời. Cô đem số cá ấy đổ xuống hồ và nói với chúng rằng: “Các ngươi là Những con cá may mắn! Ngoại trừ ông chủ ta ra, nếu các ngươi được biếu cho bất cứ ai khác, thì giờ đây quý và đã bị giết bỏ vào nồi nấu kho rồi!”