Mokusen Hiki đang sống trong một thiền viện ở tỉnh Tamba. Một trong những môn đồ của ông than phiền về tính keo kiệt của vợ anh ta.
Mokusen đến thăm vợ của người môn đồ và giơ nắm đấm của ông ra trước mặt bà ấy.
“Ông định ám chỉ gì với cái đó vậy?” người đàn bà ngạc nhiên hỏi.
“Giả dụ nắm tay của ta cứ luôn luôn như thế đó. Bà gọi nó là cái gì?” ông hỏi.
“Dị dạng,” người đàn bà trả lời.
Rồi ông xòe bàn tay thẳng ra trước mặt bà ấy và hỏi: “Giả dụ như nếu nó cứ luôn luôn như thế đó. Lúc đó là cái gì?”
“Một loại dị dạng khác,” người vợ nói.
“Nếu bà hiểu được nhiều như vậy,” Mokusen kết luận, “bà là một người vợ tốt.” Xong ông ra về.
Sau lần viếng thăm của ông, người vợ này phụ giúp chồng bà trong việc tiêu pha cũng như dành dụm.