Từ trong ngôi nhà tranh nhỏ bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thất thanh khủng khiếp và tiếp theo là tiếng động của một thân người ngã lăn xuống đất.
Một số bà con hàng xóm vội vã chạy đến xem thử có việc gì xảy ra, và họ chứng kiến cảnh Tu Ðại, tên hàng thịt đang nằm trên vũng máu.
Từ nơi thân xác của ông máu tươi vẫn đang còn chảy. Tu Ðại chết thảm là vì cái lưỡi bị cắt đứt do chính con dao mổ trâu của y. Mọi người từ đầu làng đến cuối xóm đều bàn tán xôn xao về cái chết thảm khốc của ông.
Nguyên nhân sự việc là thế này: Tu Ðại vốn sống bằng nghề mổ trâu, cứ mỗi lần giết một con trâu, y đều cắt lưỡi trâu đem nấu nhậu với rượu. Sau khi kết thúc bữa tiệc tàn ác ghê tởm này, ông mới làm thịt con trâu. Trong suốt cuộc đời không biết y đã ăn và cắt đứt hết bao nhiêu cái lưỡi trâu như thế.
Một ngày kia, Tu Ðại cắm con dao lên ngạch cửa trong giây lát rồi ông đi làm công việc khác. Thình lình ông nghe tiếng ồn của hai con chuột to lớn đang cắn lộn nhau trên ngưỡng cửa. Ông ngửa mặt lên những chúng đang đọ sức hơn thua. Và mồm ông há mở rộng ra. Hai con chuột ẩu đả cắn nhau dữ dội đến nỗi làm động mạnh khiến con dao văng khỏi ngạch cửa rơi xuống trúng ngay vào miệng tên đồ tể khát máu ấy, và cắt đứt đầu lưỡi của y ngay lập tức. Ông liền ngã xuống đất và lìa đời.
Khi bà con hàng xóm chứng kiến tận mắt cảnh tượng cái chết thảm của lão Tu Ðại; mọi người đều lắc đầu than thở cùng bảo nhau: “Ôi! Một đời ông Tu Ðại chỉ ưa sát sinh thành thói quen. Y thường cắt lưỡi trâu đem dầm rượu ăn để cầu lấy khoái khẩu trong chốc lát. Kết cuộc, hai con chuột già đã cắt đứt lưỡi, cuớp lấy mạng sống của ông. Chúng giết chết Tu Ðại cũng như ông đã từng mổ sát hại nhiều trâu. Cho nên Phật Giáo dạy rằng gây nhân nào gặp quả nấy thực đúng không sai.”