Kiếm Hương Trầm Thủy

Xưa người con ông Trưởng giả vào bể kiếm hương trầm thủy. Hơn năm, được một đem về, đem ra chợ bán. Cho là của quý lắm, không ai mua.

Qua nhiều ngày không bán được, tâm sinh buồn chán. Người ấy trông thấy người bán than bên cạnh bán nhanh chóng, người ấy nghĩ: “ Hay là ta đem đốt ra than bán chóng?” Nghĩ rồi người ấy liền đem đốt thành than, đem ra chợ bán, giá trị không bằng nửa xe than.

Người ngu ở đời cũng thế, dùng nhiều phương tiện cầu mong quả vị Phật nhưng, sau cho là khó được, sinh tâm thoái chuyển, nghĩ: “Không bằng phát tâm cầu quả vị Thanh Văn, chóng dứt sinh tử làm bậc A-la-hán còn hơn!”