Quán Thọ Là Khổ

Hỏi xem muôn khổ từ đâu tới,

Mới hay do cảm thọ sinh tình.

Vừa nhận chút tình yêu với ghét,

Bám chấp, ghét bỏ, liền khởi sinh.

Ngay khi vừa thịnh, suy liền đến,

Giờ nhục là do trước đã vinh.

Từ trong thân thích sinh oán đối,

Giữa chỗ vui mừng khổ phát sinh.

Vương, Tạ danh gia, còn đâu nữa?

Lưu, Tào hai nước cũng tan tành.

Buồn vui ngẫm lại đêm trường mộng,

Thắng bại cuộc cờ, ai nhục vinh?

Sự đời luôn chẳng theo như ý,

Đói nghèo, bệnh khổ, bóng theo hình.

Thần tài mời gọi ít khi đến,

Qu bần đuổi mãi cứ quẩn quanh.

Hối hả một đời chỉ vô ích,

Uất ức bao phen chứa bất bình.

Không cầu, đâu ngại chi quý tiện,

Biết đủ, thiếu dư cũng mặc tình.

Diệu lý chân không vừa nhận rõ,

Buồn lo, vui thích dứt mầm sinh.