Suiwo, đệ tử của Hakuin, là một thiền sư giỏi. Trong một mùa an cư kiết hạ, một đệ tử từ một hòn đảo miền nam Nhật Bản đến thăm thầy.
Suiwo trao cho anh ta một công án: “Hãy nghe âm thanh của một bàn tay.”
Anh đệ tử ở lại ba năm trời mà vẫn chưa vượt qua được cuộc trắc nghiệm này. Một đêm anh ta mắt đẫm lệ tìm đến Suiwo. “Con phải trở về miền nam trong sự nhục nhã và ngượng ngùng,” anh ta thưa, “vì con không thể giải đáp được vấn đề của con.”
“Hãy đợi thêm một tuần nữa và siêng năng thiền định.” Suiwo khuyên. Anh đệ tử vẫn không giác ngộ được. “Hãy cố gắng thêm một tuần nữa,” Suiwo nói. Anh đệ tử vâng lời, nhưng vô ích.
“Vậy thêm một tuần nữa.” Tuy nhiên vẫn không có hiệu quả. Anh đệ tử thất vọng xin được bãi miễn, nhưng Suiwo yêu cầu thêm năm ngày thiền định nữa. Không có kết quả gì. Rồi ông nói: “Thiền định thêm ba ngày nữa, nếu anh không đạt được giác ngộ thì tốt hơn hết là anh nên tự tử đi.”
Đến ngày thứ hai anh đệ tử giác ngộ.