Sư là đệ tử của ngài Phật Đồ Trừng, sau trụ chùa Thường Sơn nhiều năm. Sư có thần thông, thường phân thân đi nơi khác, hoặc vào núi suốt năm, đem theo mấy đấu cơm khô, lúc trở về vẫn còn dư cơm.
Có vị tăng theo Sư dạo núi, gặp tuyết xuống nhiều. Sư vào hang cọp ngủ, cọp cũng đến nằm chung. Sau tự báo ngày thị tịch, mọi người xa gần kéo nhau đến. Sư nói:
– Thân người vô thường, nếu có tâm rộng rãi trong sạch, thì hình hài mạng số tuy khác, nhưng vẫn đồng khế hợp nhau.
Nói xong, ngồi ngay ngắn mà tịch.
Đệ tử đi núi, lại thấy Sư ngồi trên núi. Mọi người đảnh lễ hỏi:
– Hòa thượng vẫn còn sống sao?
Sư đáp:
– Ta vốn thường còn.
Nói xong, Sư biến mất. Chúng mở quan tài, chỉ thấy y và giày.
Nguồn:thuvienhoasen.org