Nếu bạn tự ôm giữ cái khái niệm cho rằng tình trạng tâm trí của mình vui hay buồn là do người khác tạo ra, bạn đã lạc vào ảo tưởng rằng hạnh phúc là một cái gì đến từ bên ngoài mất rồi.
Bên ngoài luôn luôn là bên ngoài.
Một người khác có thể làm cho bạn vui, nhưng họ không là bạn.
Họ ham muốn cái mà họ ham muốn.
Một lúc nào đó họ có thể muốn làm cho bạn vui và cống hiến cho bạn sự thỏa mãn.
Cái gì sẽ xảy ra khi họ không còn muốn nữa đây?
Sẽ có hạnh phúc nội tại nơi nào mà bạn là chính bạn. Nó không đến từ sự tạo tác bên ngoài của một cá nhân khác mang đến cho bạn với những lời kích thích vu vơ.
Cứ vui sướng một cách tự tại, bạn không cần tìm đến những kinh nghiệm bên ngoài bạn.
Đừng tập trung vào ngoại giới, Chân Tánh sẽ hiển lộ.
Chân Tánh là con đường đưa tới Niết Bàn.