Một người tầm đạo soi vào trong tấm gương và nói, “không, mình không xứng đáng.”
Một thầy tu soi vào trong tấm gương và nói, “không, mình không xứng đáng.”
Một nhà buôn thành công, có sức hấp dẫn, trẻ tuổi, đầy tự mãn, soi vào trong tấm gương và nói, “ta rất xứng đáng.”
Sự khác biệt ở chỗ nào?
Từ bối cảnh trần tục, người ta tin rằng họ có thể có tất cả.
Từ bối cảnh tâm linh, người ta được truyền bá là phải tin tưởng rằng kinh nghiệm tâm linh là một thành tựu xa vời mà con người cần phải tìm biết thêm, học hỏi nhiều thêm nữa, làm thêm nhiều điều thiện nữa trước khi họ có thể có được cái hy vọng nhìn thoáng qua thấy cái tuyệt đối xác thực.
Niết bàn hiện hữu ngay tại đây, ngay bây giờ, còn bạn thời ở đâu thế?
Bạn đang suy tư rằng mình không xứng đáng chút gì hay chăng?