Hoàng Tú Uyên ở Hàng Châu bên Trung Quốc là một bác sĩ nổi tiếng chuyên chữa trị các chứng bệnh ngoài da và truyền nhiễm.
Một hôm, đang ngồi tại phòng mạch, ông thấy một người đàn ông bước vào vừa kêu đau liên hồi. Những bệnh nhân với “mặt mày xấu xí hung dữ” nhưng bác sĩ biết rằng ông cũng phải cố gắng hết sức giúp đỡ người đang đau khổ dù trông hình dáng bên ngoài của họ thế nào chăng nữa.
Rồi bệnh nhân ngồi xuống vạch áo đưa lưng cho ông Hoàng Tú Uyên khám nghiệm. Bác sĩ những thấy trên lưng và vai ông ta có nhiều mụt nhọt. Mụt lớn to bằng cái chén và xung quanh có vô số mụt nhỏ. Toàn thể các mụt đó bốc ra một mùi tanh hôi không thể ngửi nổi.
Vừa trông thấy, bác sĩ kinh ngạc bảo rằng: “Toàn bộ các mụt trên lưng ông đã mưng mủ hết cả rồi.”
Bệnh nhân ngồi trên ghế quay lại hỏi: “Thế sao?”
“Đây là căn bệnh hiếm thấy có tên là Bách Điểu Triều Vương (Trăm con chim chầu một và vua) vốn là một chứng bệnh khó trị .” Bác sĩ Hoàng bổ túc thêm rồi ông đưa tay lên sửa lại đôi kính lão đang trệ xuống sống mũi hỏi: “Tiên sinh, bình nhật ông làm nghề gì để sinh sống, không ngại nói cho tôi biết đấy chứ?”
Bệnh nhân trả lời: “Bác sĩ có biết vũ khí mới ngày nay có tên gọi là cây súng không? Tôi đã mua một cây và thường dùng nó để bắn chim. Tôi đã bắn phá tổ của chúng khiến cho Những con chim khốn khổ này không có nơi trú ẩn. Tôi cũng nhắm bắn khi thấy chim đang bay quanh trên trời. Và tôi đã hành động như thế trải qua hơn mười năm nay.”
Nghe xong, bác sĩ Hoàng Tú Uyên trình bày rõ nguyên nhân: “Thế thì phải rồi! Ông nghĩ xem ông đã phá hũy không biết bao nhiêu tổ chim và nhiều thú vật đã bị ông giết hại! Do ông ngày thường gây nên nghiệp sát sinh quá nặng làm thương tổn đến đức hiếu sinh của trời đất, cho nên ông phải mắc lấy một chứng bệnh quái gở, đó chính là lẽ nhân quả báo ứng vậy.”
Tên bắn chim tỏ vẻ lo lắng hỏi ông Hoàng: “Vậy thì xin bác sĩ chỉ cho tôi biết phải làm cách nào?”
Hoàng Tú Uyên nói: “Kẻ trượng phu khi biết lỗi thì phải sửa đổi. Ông không nên sát hại Những con chim khốn khổ vô tội ấy. Và ông nên phát nguyện từ nay về sau sẽ không bao giờ sát sinh nữa thì mới tốt. Tôi sẽ bôi thuốc cho ông thử xem sao.”
Rồi tên bắn chim suy nghĩ chín chắn. Ông nhận thấy rằng mình quá tàn ác khi bắn giết Những con chim vô tội không có khả năng tự vệ. Ông ta liền ném cây súng xuống sông rồi ông ta đổi làm một nghề khác.
Thế rồi, chừng nửa tháng sau, bệnh ông dần dần thuyên giảm. Sức khỏe của ông hồi phục, cả thể xác lẫn tinh thần. Sau đó ông hết bịnh hẳn và hoàn toàn khỏe mạnh.
Nhờ đối diện với sự thật và biết ăn năn sám hối mà ông đã tự cứu mình thoát khỏi cái chết thảm khốc.