Ngày xưa có một người họ Vương sống tại đất Hoành Lâm, ở Trung Hoa. Gần Hoành Lâm có một vài đám ruộng lau, chim sẻ thường đến đậu ở đây. Vương nuôi một chú chim ưng hung dữ và huấn luyện nó kỹ lưỡng. Mỗi khi ông muốn bắt chim, ông làm một cái lưới rất lớn. Ông Vương mang lưới đến giăng ở đám đất lau sậy. Rồi ông thả chim ưng bay vào rừng lau. Khi thấy chim ưng đuổi bắt, chim sẻ hoảng sợ bay tứ tung và nhiều con bị sa vào lưới của Vương. Tuy nhiên người ta không thể sập bẫy giữ chim sẻ ở lâu trong lưới. Chúng thà cắn lưỡi cho chết còn hơn bị giam nhốt trong lưới. Nhưng ông Vương không muốn giữ chim trong lưới. Cho nên ông đã lấy một hòn đá lớn đè lên đầu của bầy chim sẻ. Rồi ông nhặt những con chết mang ra chợ bán dùng như thịt ăn. Ðó là nghề sinh sống của ông Vương, và ông ta cũng rất hãnh diện về cái nghề vô cùng tổn phước này.
Ông Vương là người hung dữ và tàn ác. Ông luôn luôn hành động theo ý thích của riêng mình. Ông không bao giờ muốn nghe lẽ phải. Nếu có ai sơ ý động chạm đến việc bủa lưới bắt chim sẻ của y thì nhất định y phẫn nộ thốt ra những lời nguyền rủa độc địa, hạ cấp rất chối tai. Ông Vương sẽ lầm bầm suốt cả ngày như vậy. Do đó mà người trong làng, ngoài làng đều biết tiếng ông và không ai là không ngán ông ta.
Về sau, ông Vương mắc một chứng bệnh kỳ quái mà các thầy thuốc chưa từng gặp. Ông cảm thấy đau đớn khắp cả thân thể không chịu nổi. Ông nằm trăn trở trên giường kêu rên thảm thiết. Ông năn nỉ van xin các thầy thuốc đến cứu giúp ông, nhưng tất cả đều bó tay không ai có thể chữa trị được. Cái tên Vương hung bạo tàn ác đã không còn kiêu căng hống hách nữa. Khuôn mặt của ông bị hành hạ giày vò vì đau đớn. Hễ gặp ai thì y cũng khóc lóc rên rỉ và năn nỉ: “Xin thương xót tôi, cứu giúp giùm tôi!” Nhưng mọi người đều chịu thua không biết phải làm sao. Người thân cận bảo tiếng nói của ông phát ra y hệt như tiếng kêu đau thương của con chim sẻ đang ở trong lưới van xin ông tha mạng sống, đừng giết nó tội nghiệp.
Sau mấy ngày mắc chứng bệnh nan y kỳ quái, và trong sự quằn quại đau đớn cùng cực, ông Vương đã cắn đầu lưỡi của mình dần dần cho đến khi nhắm mắt. Ông bị quả báo chết một cách khủng khiếp vì lúc sống ông đã gây nhân ác giết nhiều chim sẻ.