Giết Lươn Bị Quả Báo

Lão Từ, khi tuổi xấp xỉ khoảng năm mươi, đã đến giúp việc cho gia đình họ Cao. Ông siêng năng làm việc và luôn luôn nhanh chóng hoàn tất trách nhiệm của mình mà không một chút than phiền hay chống đối. Ông được ông chủ họ Cao rất tín nhiệm.

Một hôm, ông ngủ cho đến măt trời lên khá cao mà vẫn chưa rời giường để đi làm việc. Thường khi ông hay thức dậy từ tờ mờ sáng, hôm nay ngủ trễ như vậy là điều hơi lạ. Một nhân công khác đến phòng ông để xem thử có việc gì xảy ra. Trước tiên ông gõ rồi sau đập mạnh vào cửa. Cuối cùng Lão Từ bước ra vừa đi cà nhắc. Ông tỏ vẻ đau đớn.

Một người bạn hỏi: “Cặp giò ông có việc gì thế?”

Lão Từ đáp: “Hãy những đây, đầu gối tôi bị sưng và mọc mụn nhọt đỏ.”

Rồi ông tiếp: “Tối hôm qua tôi nằm thấy một giấc mộng kỳ lạ, với hàng chục nghìn con lươn. Trong số đó, có hai con lươn thực bự xông vào tấn công và cắn hai đầu gối của tôi, khi tôi tĩnh lại thì vẫn còn đau đớn không thể cử động được. Vì vậy mà tôi mở cửchậm trễ.”

Họ Cao nói: “Ðó quả thực là một giấc mộng kỳ quái. Nhưng ông có biết vì đâu mà có giấc mộng như thế?”

Lão Từ nhớ lại chuyện xưa rồi ngậm ngùi kể như sau: “Năm hai mươi tuổi, tôi có mở một cái quán bán phở tại chợ Ðông Quan.

Món phở thịt lươn của tôi rất nổi tiếng. Mỗi ngày tôi giết hàng trăm con lươn để nấu phở.

“Trải qua ba mươi năm như vậy, tôi dành dụm được một ít tiền; nhưng về sau tôi cảm thấy mệt mỏi ốm bịnh vì công việc bận rộn suốt ngày đêm nấu phở; cho nên tôi đã bỏ vốn ra làm ăn. Tôi mua dầu để đầu cơ tích trữ và chờ khi giá dầu ở thị trường lên cao, tôi mang ra bán. Không ngờ hỏa hoạn xảy ra thiêu sạch hết số dầu ở nhà kho. Công lao ba mươi năm làm việc cực nhọc, đốt cháy chỉ trong một đêm! Tôi trở thành con người tay trắng. Do vậy mà tôi đến đây xin làm công cho ông.”

Lão Từ hỏi: “Thưa ông, nằm thấy giấc mộng như thế, chẳng rõ bệnh tình cái đầu gối của tôi có sao không?

 “Ðã là giấc mộng thì khỏi phải sợ. Ðừng lo, tôi có thứ thuốc này cho ông. Vừa nói, họ Cao lấy hộp thuốc đặc biệt do gia đình bào chế, xoa vào các mụt nhọt nơi đầu gối của Lão Từ. Quả nhiên thuốc có công hiệu rất nhanh chóng, và ông có thể cất bước đi được. Nhưng vài hôm sau, các mụt nhọt lại phát sinh nơi hai đầu gối ông.

Lần này nằm ngủ, người ta gọi cách mấy cũng không thấy Lão Từ ra mở cửa. Họ phải đến của sổ để những vào. Ông đưa đầu gối cho mọi người xem. Bà con thấy phần lớn thịt đã hư thối ăn đến tận xương.

Lão Từ khóc nức nở và nói: “Tối hôm qua, tôi nằm mơ thấy Những con lươn trở lại. Chúng cắn tôi đau thấu tim gan. Chắc tôi không thể nào sống được.” 

Trong vài ngày sau, các mụt nhọt hành hạ Lão Từ đau đớn kịch liệt rồi ông qua đời