Trong bộ sách Pháp Uyển Châu Lâm có thuật lại một câu chuyện xưa như sau: Vào đời nhà Ðường ở Trung Quốc tại thành phố Trường Hà có một người đầu bếp rất giỏi tên là Phong Nguyên. Nhân dịp vua nước Vu Ðiền (Khotan), một dân tộc bán khai thuộc miền Tây, qua triều cống triều đình Trung Quốc. Nhà vua chỉ thị cho Phong Nguyên lo việc nấu bếp thiết tiệc đãi khách. Mọi người đều ngồi vào bàn chăm chú ăn, ăn và ăn no nê đến tràn hông. Tất cả ai cũng khen các món ăn đều rất ngon. Sau khi bữa yến tiệc kết thúc, còn dư gần một trăm con dê. Chúng chưa bị giết thịt. Triều đình không biết làm gì với những con dê còn lại này. Vào lúc ấy, vua Vu Ðiền hay tin liền yêu cầu triều đình nên tha đừng sát hại chúng.
Nhà vua nói: “Tôi thành thực ước mong rằng nên mang những con dê này lên các chùa phóng sinh để chúng sống tự do thoải mái giữa cảnh trời đất thiên nhiên”.
Triều đình ra lệnh cho Phong Nguyên đem thả đàn dê, nhưng sau khi vua Vu Ðiền trở về nước ít lâu, Phong Nguyên lại nghĩ rằng chín mươi chín con dê đâu có ít tiền! Do đó ông đã không vâng lệnh của triều đình và đem gần một trăm con dê ấy đến lò mổ bán cho đồ tể giết thịt để nhận một số tiền. Và ông ta thực sự vô cùngsung sướng khi bất ngờ có nhiều tiền đến như vậy.
Sau khi tiêu xài hết món tiền lớn đó, và sự việc này trải qua đã mấy năm, Phong Nguyên đã quên bẵng nó từ lâu. Ông còn là người nấu bếp giỏi, cho nên các đại quan và gia đình quý tộc giàu có ở kinh đô khi cần tổ chức yến tiệc thường haygiao cho Phong Nguyên trông nom công việc đầu bếp. Ông đã tích cực làm việc để kiếm tiền cho nên lợi tức của ông thu vào rất khá.
Vào mùa hạ năm 661 tây lịch, trong lúc Phong Nguyên đang đi dạo ở bên ngoài cổng thành Tuyền Nhân thì trời bỗng nổi lên cơn gió lớn. Trên không mây đen tụ lại, sấm chớp dữ dội, và mưa đổ xuống như cầm chĩnh trút.
Thình lình một tiếng sét nổ chát tai đánh xuống ngay bức tường cổng thành gây kinh hoàng sợ hãi cho mọi dân chúng xung quanh. Vào lúc ấy từ xa người ta trông thấy Phong Nguyên đang quỳ bên đường dưới cơn mưa. Tóc ông rối bù phủ xuống hai tai. Hai tròng mắt lồi ra và đầu ông gục xuống nơi ngực giống như tên tù tử tội đã bị xử trảm, đầu sắp lìa khỏi cổ.
Người ta tiến lại gần xem và nhận thấy rằng cổ của ông ta đã bị cắt gần đứt! Ðầu của ông bị chẻ toát làm đôi và óc não văng ra khỏi sọ. Ông trông giống như tên đao phủ đã tự chặt lấy đầu của mình.
Người quen biết thấy cảnh chết thảm của ông liền hỏi: “Phải chăng đây là Phong Nguyên, tên đầu bếp nổi tiếng gian ác?”
Một vài người lên tiếng trả lời: “Chính là hắn đấy. Ðây là quả báo nhãn tiền do Phong Nguyên đã gây nhân ác giết gần một trăm con dê mà đáng lý ra chúng sẽ được dắt lên chùa để phóng sinh”.
Chúng ta không ai có thể thoát được kết quả khổ đau do hành động bất thiện, xấu ác của chính mình đã gây ra.