LỜI NÓI ĐẦU CỦA NGƯỜI GIẢNG DẠY
Tháng vừa qua, tháng 12 năm 1991, có các Phật tử mang tập ghi chép này đến chùa Vạn Đức trình cho tôi xem và xin tôi hiệu đính lại để được in ấn lưu hành.
Vì mục lực kém, tôi chỉ xét lược qua, thấy trong đây dầu lời văn mộc mạc nhưng vẫn giữ được đúng nghĩa, đúng ý trong kinh, nên tôi vẫn để nguyên không sửa đổi thêm bớt, chỉ kèm thêm vài đoạn, mà vì lúc nghe giảng ghi âm phải thay băng nên gián đoạn.
Thấy trong đây ghi rằng: Khai giảng ngày Kiết hạ mùa an cư năm Đinh Mùi (1967) tôi chợt nghĩ đến vô thường, ngày tháng qua mau thắm toát đã qua phần tư thế kỷ, trước kia là một Thượng Tọa tóc còn đen mắt sáng, nay thì là lão Hòa Thượng tóc đã bạc , mắt đã mờ.
Nghĩ mình tuổi đời 75, tuổi đạo hơn nửa thế kỷ, dầu rằng cũng tạm gọi là cố gắng mà vẫn còn phàm phu Tăng, bịnh chết kề bên, thật đáng lo, đáng sợ !
Được các Phật tử phát Bồ dề tâm, muốn phổ biến lời giảng dạy của tôi lúc xưa đến đông đảo rộng rãi cho mọi người, tôi rất hoan hỷ và tán thán công đức pháp thí của chư Phật tử.
Mong rằng quyển này sẽ đem lại lợi ích lớn cho mọi người, giúp chư Phật tử thêm tinh tấn hành Bồ Tát hạnh và gieo sâu chủng tử Đại Thức pháp cho tất cả chúng sanh đều được thành Phật.
Chùa Vạn Đức
Thủ Đức , 25-1-1992
Giảng sư
Hòa Thượng THÍCH TRÍ TỊNH